Bông
Bông

VÔ THƯỜNG - THẾ GIỚI MƠ HỒ NHƯ TRỊNH CÔNG SƠN

Đôi khi tôi muốn được sống trong thế giới mơ hồ như Trịnh Công Sơn, mọi thứ xung quanh như chậm lại.

Ảo mộng lại bắt đầu từ những bước chân nhẹ lướt trên con đường đầy cát bụi, dõi mắt xa xăm nhưng không thể nào thấy được ranh giới của đất trời. Ở đâu đó, thoảng qua là tiếng gió thì thầm trên cánh đồng thơm mùi cỏ dại. Từng giọt nước rơi trên mặt hồ, vang lên từng âm thanh như đọng lại trong không gian tĩnh mịch của cơn mê...Đâu đó có tiếng thở của con tim, có bóng dáng ai đang còn chập chờn trước mặt:

"Lòng ai Như Tiếng Thở Dài
Có Duyên Không Nợ một mai chóng tàn
Đêm Hồng đợi bóng ai sang
Hôm Nay Thức Dậy nắng vàng lung linh
Khăn Quàng Thắp Sáng Bình Minh
Rừng Xanh Xanh Mãi mối tình chẳng phai"
 

Hình ảnh nội tuyến 2

 


Đó chỉ là phần nhỏ trong cuộc đời chúng ta, tâm hồn, mơ ước, ảo mộng.. một thứ sẽ dẫn ta tới những nơi ta cần tới. Có ai biết năng lượng-tâm linh? Cũng như công việc tôi đang làm, một thợ xăm. Một số người vẫn không dám theo đuổi con đường này, vì họ vẫn chưa hề biết : "con người là 1 quy luật của tự nhiên sẽ có cả thế vô hình và hữu hình, khi ta biết khai thác cái vô hình bỏ qua cái hữu hình, xây dựng nền tảng từ gốc rễ. Hãy bắt đầu xây dựng từ bên trong thật chắc chắn, thay vì gắng khác phục mọi thứ bên ngoài."


Tại sao tôi lại mở đầu bằng 1 cách trích đoạn về Trịnh Công sơn? Bạn hẳn biết tới hai từ vô thường. Từ thế giới quan mà Trịnh Công sơn đã hình thành cách thức tư duy về tương lai, về những gì ông tạo ra chỉ vỏn vẹn trong Nghệ Thuật. Trong những nốt nhạc, những câu hát từ tâm hồn, từ cảm xúc và con người thực dù hư ảo trong âm nhạc của ông. Ai trong chúng ta đã đạt tới điều đó? Khó lắm vì nghệ thuật là muôn màu là vô định, những gì tôi đang làm chỉ nằm trong 1 số ít những gì tôi muốn có. Tôi cũng như bao người nghèo khác, tôi rất tham lam nhưng chưa hề bất chấp làm mọi thứ để đạt được điều mình muốn... Cái tôi đang nói có thể tạm hiểu như một đam mê hay khát vọng, tôi đang dẫn các bạn bước vào những gì tôi trải qua. Hôm qua là quá khứ, hôm nay là hiện tại và còn ngày mai... chắc ai trong các bạn cũng biết đó là tương lai....

Hình ảnh nội tuyến 5

 
 
 
 
Tôi đặt nhẹ chiếc máy xăm lên bàn thở phào, chưa kịp tháo bao tay nhìn đồng hồ. Bất chợt thầm nghĩ :"Thôi chết 20 giờ 45 phút rồi, mình trễ với một khách mất". Từ sáng tới giờ chưa ăn hạt cơm nào, lặng người chút nhìn lại sản phẩm mình vừa làm ra tự cảm thấy thoải mái. Mỉm cười nhẹ nhìn về ba cô gái đang rôm rả, vui thế không biết. Lúc cầm máy phiêu theo tiếng máy bên tai nghe sao vui thật, máy và mực làm mình nhập tâm vậy sao ta? Kim lướt nhè nhẹ trên da nghe sao đã quá giống như nó đang chạy trong huyết quản mình vậy, phải chăng "vô thường" như Trịnh Công Sơn nói là đây? Làm cho tôi "Đừng tuyệt vọng". Mỗi khi tôi muốn từ bỏ, bên tai luôn văng vẳng câu hỏi : " Lý do bạn bắt đầu là gì? Tại sao bạn muốn dừng lại?". Có bao giờ mọi người nghĩ tôi đang trong một thế giới gì đó hư vô chăng? Đã 5 năm kể từ ngày tôi dc biết tới máy - kim - mực, tôi đã trải qua vô vàng chuyện dang dở, những cơ hội, những công việc và cả mối tình nhỏ.. có lẽ đó là cái giá tôi cần trả cho sự đam mê.


"Lá mùa thu rơi rụng giữa mùa đông.
Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng.
Em là tôi và tôi cũng là em.
Con diều bay mà linh hồn lạnh lẽo
Con diều rơi cho vực thẳm buồn thêm.
Tôi là ai mà còn ghi dấu lệ
Tôi là ai mà còn trần gian thế
Tôi là ai, là ai, là ai?
Mà yêu quá đời này"
 
Đây là cuộc đời của tôi và cũng là cuộc đời của mọi người, khi chúng ta sinh ra tất cả chúng ta là một nguyên bản. Vậy tại sao chúng ta không cố gắng sống cho đam mê, và cháy với đam mê của mình? Để khi về vớicát bụi ta sẽ không còn là nguyên bản ban đầu?
Mọi người biết nghệ sỹ là gì không? Ai cũng bảo người làm nghệ thuật là nghệ sỹ, nhưng mình thấy vẫn còn thiếu đó là cái tâm " Không duy nhất", " không riêng tư" mà " tồn tại mãi". Dù chỉ cho đi những gì dù nhỏ bé, nhưng nhiều khi rất vui và hạnh phúc. Chưa biết ngày mai sẽ ra sao hay như thế nào, nhưng những gì tôi và chúng ta trải qua nó là những mảnh ghép của cuộc đời. Xin hãy để lại mảnh ghép đẹp cho 1 bức tranh về cuộc đời, chứ đừng cố tạo ra mảnh ghép hoàn hảo. Để rồi khi vô tình nhìn lại, bức tranh đã mang theo những khoảng cách của mỗi cuộc đời.


CUỘC ĐỜI NÀY NGẮN LẮM - ĐEM YÊU THƯƠNG GỬI VÀO TÂM HỒN NHÉ - TRÁCH NHIỆM CỦA CHÚNG TA LÀ VUN ĐẮP CHO MỘT CUỘC ĐỜI ĐẸP.
Tí Họa Bì

Xem thêm Giải trí

Ngắm nhìn bộ ảnh cưới trên núi tuyệt đẹp của cặp đôi xăm mình Germán và Vero

Trong phần đặc biệt của câu chuyện hình xăm này, chúng ta sẽ gặp gỡ Germán và Vero và chuyện tình lãng mạn, phiêu lưu tuyệt đẹp của họ. Chính nhờ cuộc phiêu lưu và sở thích xăm hình, thể thao, thích khám phá những điều mới lạ đã đưa họ đến với nhau. Cả hai đều thích các môn thể thao mùa đông, mỗi người làm giáo viên ở một số điểm đến trên núi nổi tiếng nhất.

Đọc thêm

Hình xăm couple lỗi của đôi bạn thân Whee In và Hwa Sa trong Mamamoo

Hình xăm là một kỉ niệm đáng yêu và là thứ lưu giữ kí ức của nhiều người. Hình xăm cũng là cách để kỉ niệm tình cảm, thể hiện sự quan tâm và gắn kết giữa hai người với nhau. Thế nhưng, chỉ vì một chút nhầm lẫn trong quá trình tra từ đã khiến không chỉ mỗi Whee In và Hwa Sa có hình xăm sai ý nghĩa, mà kéo theo nhiều người khác cũng vậy.

Đọc thêm

Cư dân mạng phản ứng với hình xăm mới của Baek Ye Rin

Cựu thành viên 15 tuổi, Baek Yerin đã không hoạt động trong một thời gian dài nhưng người hâm mộ vẫn có thể nghe thấy cô qua các bản nhạc phim mà cô tham gia, và gần đây nhất là trong bộ phim truyền hình 'Chicago typewriter'. Vừa rồi, cô đã xuất hiện tại một sự kiện khiến cho không chỉ người hâm mộ mà cư dân mạng cũng rất vui mừng khi thấy cô sau một thời gian dài. 

Đọc thêm